“Thư gửi sếp của bố” là một trong những lá thư đặc biệt nhất mà Nhịp cầu Tây Úc nhận được. Chắc chắn lời chia sẻ chân thành của cậu bé 8 tuổi Minh Quang sẽ khiến những người bố hay vắng nhà và các ông sếp khó tính phải suy ngẫm nhiều. Kính mời quý phụ huynh cùng đọc và cảm nhận.
Sài Gòn, một buổi tối cháu không ngủ được …
Cháu chào chú ạ! Cháu xin được giới thiệu cháu là con của bố Quân – nhân viên chăm chỉ và tài năng của chú đấy ạ!
Cháu đã đếm hết 10 tá cừu rồi nhưng vẫn không ngủ được. Chú có biết vì sao không, cháu có chuyện muốn nói với chú. Cháu chưa viết thư như thế này bao giờ, nhưng bố cháu bảo nếu không nói ra hết những điều đang chất chứa trong lòng, cháu sẽ bị phình bụng, béo ú như bụng của chú và bố cháu.
Nếu bây giờ cháu nói cháu không thích chú nữa, chú có giận cháu không? Nhưng từ lúc chú bắt bố cháu lên chức trưởng phòng, hai bố con cháu xa nhau đến lạ và cháu không thích điều đó. Bố cháu có giải thích rằng đàn ông phải có sự nghiệp vững chắc, chăm chỉ làm việc để lo cho gia đình. Nhưng chú cứ bắt bố cháu đi biền biệt vậy thì làm gì có thời gian ở bên cạnh hai mẹ con cháu. Bố cháu là kỹ sư xây dựng nên những tòa nhà cao chót vót chứ có phải là tài xế lái xe khách đường dài đâu mà bố cháu vắng nhà miết vậy? Cháu không vui. Cháu nhớ bố cháu.
Cháu nhớ cái cảm giác được ngồi trên vai bố. Cháu chỉ cần nín thở, giữ chiếc đầu thật thẳng, thế là “a lê hấp … 1..2..3” cháu đã thấy mình bay bổng lên cao và ngồi trên bờ vai vững chắc của bố. Chỉ có bố mới có đủ khéo léo để chỉ dẫn cháu xếp những chiếc tháp cao nhất, mô hình lạ mắt nhất. Bố cháu còn làm được cả chiếc tàu đi vào vũ trụ bằng bìa carton đẹp lắm, nhưng tiếc là cái mô hình cũ của cháu bị bị con Miu cào nát mất rồi, giờ bố cháu đi vắng, mẹ lại không biết cách sửa, cháu chẳng còn tàu để thám hiểm không gian.
Hai trò chơi mới nhất mà bố dạy cháu đó là thả diều và đá bóng, nhưng đó là chuyện của hè năm trước kia chú ạ. Chiều nào cháu cũng ngóng bố về thật sớm để chở ra ngoại thành, nhưng tiếc là … Chú có biết không, chỉ có bố mới có thể khéo léo điều khiển con diều bay lượn cao đến thế. Chỉ có bố mới dẫn banh, sút banh hay như cầu thủ. Giờ bố cháu đi vắng miết, cháu chơi với ai hả chú?
Vắng bố, mẹ không cho phép cháu khám phá tủ đồ nghề với kìm, búa, đục, cưa vì sợ nguy hiểm. Nhưng bố cháu bảo, làm đàn ông mà không biết những việc nhỏ nhặt như đóng đinh, xiết ốc xe đạp thì làm sao giúp được gia đình. Cháu muốn giống bố cháu, có thể làm được tất cả việc lớn nhỏ nhưng giờ bố đi vắng, ai “bảo kê” cho cháu đây?
Không có bố bên cạnh, cháu thấy mình trở nên yếu đuối và kém đàn ông hơn. Vắng bố không còn ai động viên cháu nhảy lên tảng đá này, vượt qua rãnh nước kia nữa. Không có bố bên cạnh cháu dễ khóc nhè lắm. Cháu còn mắc phải thói xấu hay mách mẹ, mách bà mỗi khi có ai đó trêu cháu. Trong khi đó bố đã dạy cháu phải biết tự đứng dậy nếu có lỡ vấp té và tự giải quyết những khó khăn của mình.
Vì tất cả những điều trên, cháu cần bố bên cạnh biết chừng nào.
Tối nay bố cháu thông báo là sẽ đi công tác ở Hà Nội vào tháng tới. Hà Nội chắc xa lắm chú nhỉ? Xa vậy thì bố cháu có kịp về để dự sinh nhật cùng cháu không? Sinh nhật cháu là ngày 14/4 tới, chú có thể tặng cho bố cháu một kỳ nghỉ phép ngắn hạn không để cả gia đình cháu có dịp quây quần bên nhau?
Thư đã dài rồi, cháu dừng bút đây. Cháu chúc chú ngủ ngon. Giờ cháu mang gối sang ngủ với bố mẹ đây, cháu phải ôm bố thật chặt bởi mai bố cháu lại đi công tác rồi. Đắng lòng …!!!
Cháu của chú, con của bố Quân
Minh Quang
———————————————————————————————————————
Để những lời yêu thương nói ra dễ dàng hơn hãy chia sẻ cảm xúc của bạn với Nhịp cầu nối Trường Tiểu học và Trung học Tây Úc. Mọi ý kiến xin gửi về địa chỉ 157, Lý Chính Thắng, P.7, Q.3, TP. Hồ Chí Minh hoặc qua địa chỉ Email: truongtayuc@waps.edu.vn.
———————————————————————————————